Đến cuối cùng, phụ nữ vẫn là phụ nữ.
- Only May
- 14 thg 7, 2023
- 7 phút đọc
Bạn là con gái mà, sao lại phải luôn mạnh mẽ đến như vậy?
Vì…
Thế giới đâu vì bạn là con gái mà nương tay cho bạn, khó khăn đâu vì bạn là con gái mà giảm bớt, kẻ bắt n.ạt đâu vì bạn yếu thế mà bỏ đi… cuộc sống chẳng vì bạn là con gái mà cho bạn những đặc quyền khác để sinh tồn, đối đầu với một khó khăn nào đó. Tất cả những điều đó, mình có thể hiểu được. Tại vì có lẽ thế giới mình sống và thế giới của bạn có phần giống nhau. 🙂 Mình vẫn bị bắt n.ạt, vẫn bị đối xử tệ, những khó khăn vẫn va vào mình “chẳng trượt phát nào” 😅 vẫn tổn thương, vẫn sợ hãi… vẫn có tất cả nhưng mình cũng không muốn vì thế mà quên đi mình là một cô gái. Mình vẫn có quyền dịu dàng, có quyền tình cảm, có quyền yếu đuối như một lẽ dĩ nhiên của phái yếu. Lúc nào cần phải quyết đấu, mình vẫn quyết đấu tới cùng. Nhưng giây phút đó qua rồi thì mình cũng thôi.
“Đây là chủ đề có thể gây tranh cãi, nhạy c.ảm, và có thể có nhiều luồng ý kiến khác nhau. Nếu bạn cảm thấy ý kiến này không phù hợp, bạn cứ thoải mái dừng đọc hoặc tìm những nội dung phù hợp hơn nhé. Ở đây mình không bàn đúng sai, nên hay không nên mà mình chỉ chia sẻ mọi thứ dưới góc độ của chính mình.”
Trước đây mình chưa bao giờ cảm nhận cái “nữ tính” của mình. Mình kiểu cứ thích tơn tơn, chạy nhảy khám phá thôi. Cho đến ngày mình có kết nối với chính mình một cách sâu sắc, lúc đó tự nhiên mình nhận ra một nhu cầu rất “phụ nữ” mà trước giờ mình chưa bao giờ cảm nhận được. Mình muốn được bảo vệ, muốn nương tựa, muốn một bờ vai an toàn và vững chãi, muốn được làm con mèo ngoan ngoãn và được dẫn dắt từ người bạn đời của mình. Nếu mà trước đây mình buông ra những lời này chắc mình sẽ cảm thấy kiểu “Ew”, với chính mình mà thôi. 😂 Kiểu xấu hổ? Ewwwwww. 😅. Nhưng mà bây giờ với mình, mình không giấu được cảm giác đó của bản thân. Có lẽ mình bắt đầu cho bản thân sống thật hơn nên cũng thấy thoải mái hơn khi chia sẻ điều này chăng? Mình cũng chẳng biết, nó rất là tự nhiên trong con người mình ở thời điểm hiện tại. Điều mà trước đây chắc có nằm mơ mình cũng chẳng tưởng tượng nổi: “mình cũng có ngày này sao ta?” 😂. Mình là phụ nữ và mình sống với điều ấy của bản thân. Kể cả là khi làm việc mình thì vẫn có những màu sắc ấy cho riêng mình. Mình thiên rất nhiều về con người, tình cảm, cảm xúc, mối quan hệ… kiểu như vậy ấy. Thế giới của mình sẽ ngập tràn màu sắc của cảm xúc, tình yêu, cây cỏ, nghệ thuật.

Là phụ nữ mình có những điều rất “nữ tính”. Nó kiểu: “I can’t help but I am a woman”. Đầu óc mình luôn dễ rối bời. Tự cảm nhận được những điều ấy từ chính mình mình thấy buồn cười cực. Đôi khi mình tự làm rối cuộc sống của chính mình và với người mình yêu luôn. Đến khi mình yêu, chính mình còn bất ngờ với con người của mình luôn ý. Điều mà trước giờ mình chưa bao giờ thấy ở bản thân, nhưng lại là một điều gì đấy rất tự nhiên trong con người mình. Vừa lạ lẫm vừa quen thuộc.
Mình có xem mấy cái reel trên insta của mấy bạn làm về cái này, cảm thấy vừa buồn cười vừa dễ thương. Kiểu như: me when I am alone w/ me when I am with my partner. Mình kiểu thấy đúng không thể đúng hơn. Chúng ta luôn tự có thể tự làm mọi thứ để sinh tồn, nhưng khi bên cạnh người đàn ông của mình thì chúng ta vẫn là phụ nữ bên cạnh người đàn ông của mình thôi. Nơi mà bạn vui vẻ khi làm phụ nữ, người đàn ông của bạn vui vẻ khi làm đàn ông. Một người thích được bảo vệ một người thích bảo vệ, một người thích được cưng chiều một người thích làm người mình yêu vui, một người thích được dẫn dắt và một người thích dẫn dắt gia đình mình, một người là phái mạnh muốn chu cấp cho gia đình mình, một người là phái yếu muốn được người đàn ông của mình chu cấp… mình nghĩ đó là những gì rất tự nhiên và bản năng của cả phụ nữ và đàn ông khi họ đến với nhau.
Là phụ nữ, chúng ta mềm mại, cảm xúc, nhạy cảm. Tất nhiên không phải chúng ta đều giống nhau, chúng ta sẽ có những góc cạnh và cách thể hiện bản thân riêng của mình, nhưng chúng ta vẫn có những điểm chung, những điều nhìn vào đó để biết mình là phái yếu.

Mình nghĩ, sẽ thật tốt nếu chúng ta tận hưởng đặc quyền ấy một cách trọn vẹn nhỉ? Mình cũng muốn được như vậy. Mình thích có thể nấu những bữa ăn ngon cho gia đình mình, mình làm vài món bánh để chiêu đãi mọi người, thích chăm sóc bạn đời và con cái, chăm sóc gia đình của mình, muốn dành tình yêu thương cho những người bên cạnh, thích được làm nũng… mình nghĩ những điều ấy là niềm hạnh phúc của chị em mình, nhỉ? Chúng ta có thể gai góc, gồng mình, lớn tiếng với cuộc sống bên ngoài, nhưng tự thâm tâm chúng ta đều hiểu chúng ta cần một “căn nhà nhỏ” để được làm chính mình, để được thể hiện đúng nhất con người mình và được yêu thương chỉ vì mình là mình.
Yếu đuối? Dịu dàng? Nữ tính? Tại sao không? Đúng người đúng nơi thì mình thấy không có gì đáng xấu hổ cả. Ủa mà sao phải xấu hổ khi nữ tính nhỉ? ^^ Cũng ngộ thiệt he. Bản thân tâm lý của mình cũng bị tác động bởi những điều này luôn ấy. Nhưng giờ mình cũng đã hiểu ra và nhìn nhận được mọi chuyện nên mình sẽ làm điều mình tin tưởng và đi theo điều gì. Bây giờ mình thoải mái hơn và vui vẻ hơn khi thể hiện cái nữ tính của mình so với trước đây. Cũng không còn thấy quá ngượng ngùng khi đàn ông họ thể hiện những cái “đàn ông” với mình. Điều mà trước đây với mình hầu như là không thể, mình sẽ hoàn toàn say No với tất cả. Mình không muốn mình bị hiểu nhầm là yếu đuối, không muốn bị hiểu nhầm là lợi dụng? vì đón nhận một điều gì đó từ ai đó? Không muốn bị hiểu nhầm là dựa dẫm… kiểu như vậy đấy, mình của trước kia là như vậy. Mình không cảm thấy an toàn khi đón nhận một điều gì đó từ đối phương. Nhất là người khác giới.
Tất nhiên không phải ở mọi trường hợp và hoàn cảnh chúng ta đều sẽ đón nhận mọi thứ - chúng ta cần phải xem xét là tình huống đó là như thế nào nữa chứ 😉; nhưng mà nói chung với mình, đón nhận những hành động rất đàn ông của người khác giới không còn là thứ khiến mình cảm thấy sợ hãi “freak out” như trước đây nữa. Mình thoải mái hơn, thả lỏng hơn, điều đó khiến mình và người khác cảm thấy dễ chịu hơn.
Mình còn nhớ lúc bé mình cũng dữ dội lắm, còn đánh nhau với mấy đứa con trai khiến mình nóng máu nữa. Ôi trời ơi, nghĩ lại sao mà mình bựa thế không biết. Đứa nào mà mình ngứa mắt gây chuyện thì mình cào cho rách da. Sau này lớn lên thấy con trai là nơi né né. Kiểu chỉ trừ phi với ai mình cảm thấy an toàn, thân thiết hoặc thích thôi. Nhưng bây giờ thì cảm giác của mình lại khác. Chắc tại vì càng lớn lên tâm tính mọi thứ của chúng ta cũng dần thay đổi ha. Càng ngày càng girly hơn, nhẹ nhàng hơn, dịu dàng hơn… mình thấy nhiều bạn cũng giống vậy á. 😂
Có thể bây giờ mình vẫn còn có chút “đang làm quen” với cái nữ tính của mình, đôi lúc cũng cảm thấy gượng gạo một chút nhưng mình muốn một ngày nào đó mình thực sự thoải mái và tận hưởng nó trọn vẹn. Mình thích điều đấy. Mình cảm thấy hạnh phúc với điều đấy. Còn bạn, bạn có yêu cái nữ tính của mình không?
Mình nghĩ nếu được một lần nữa chọn làm phụ nữ hay đàn ông, mình chắc chắn vẫn sẽ chọn làm phụ nữ. Mình yêu những cái “phụ nữ” này của mình. Thượng đế ban cho mình là một phụ nữ, với mình là một ân huệ. Mình có những đặc quyền, sự mềm mại, dịu dàng rất riêng mà người khác giới không giống mình và mình sẽ sẽ bị thu hút bởi cái rất riêng của họ. Hay ha, perfect match, nhỉ? ^^

Mình sẽ tận hưởng điều này, tận hưởng cái estrogen này trong người mình, tận hưởng cái sáng nắng chiều mưa của mình, tận hưởng cái rối bời trong tâm trí của mình, tận hưởng cái thích được bảo vệ của mình… Đến cuối cùng thì mình cũng chỉ muốn nói với bản thân: “bạn cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi.” ❤️
I love being a woman. ❤️
Bun,
*** Mỗi chúng ta là khác biệt. Chia sẻ của mình là ý kiến cá nhân.
** Do not reup
*Nguồn ảnh: Mình không sở hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. (I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)