top of page

Đồng hồ sinh học – bạn có đang nghe cơ thể mình lên tiếng?

  • Ảnh của tác giả: Only May
    Only May
  • 18 thg 7, 2023
  • 7 phút đọc

Trên hành trình mình học cách chăm sóc cơ thể mình, thực sự là mình được khai mở rất nhiều điều. Hiểu bản thân mình hơn, học cách tôn trọng và chấp nhận chính mình. Và trong một số đó, mình rất thích từ “đồng hồ sinh học”; một chiếc “đồng hồ” không ai giống ai và cũng có thể chẳng ai hiểu nó bằng mình.



Đồng hồ sinh học có thể nói là cơ chế vận hành của mỗi người. Là cơ chế hoạt động “rất riêng” của mỗi người mà có thể chẳng ai giống ai, có thể cũng chẳng lý giải được, nó chỉ là “just the way it is” mà thôi.


“Đây không phải bài viết chuyên về dinh dưỡng, mà chỉ là chia sẻ từ trải nghiệm của mình trên con đường hiểu về bản thân và chăm sóc sức khỏe. Nó không thay thế lời khuyên của chuyên gia hay ý kiến của nhà chuyên môn. Bạn có thể cân nhắc mong muốn của mình để quyết định xem bài viết này có phù hợp với bạn không ha.” 🙂


Ví dụ có những bạn cần ngủ khoảng 10, 11 tiếng để nạp đủ năng lượng cho 1 ngày – như mình 😂. Cũng có bạn chỉ cần ngủ khoảng 3,4 tiếng vẫn là đã cảm thấy đủ cho nhu cầu nghỉ ngơi hay nhu cầu năng lượng của cơ thể họ. Có bạn thì làm việc và hoạt động hiệu quả vào ban ngày – như mình - definitely an early bird kkk, nhưng có người lại rất tỉnh táo và làm việc hiệu suất cao vào ban đêm – a night owl…



Bạn là người làm việc hiệu quả vào ban ngày hay ban đêm? Bạn ngủ bao nhiêu tiếng để nạp đủ năng lượng cho một ngày? Hoạt động nào mang lại cho bạn năng lượng hoạt động nào khiến bạn bị tụt năng lượng? Điều gì là điều khiến bạn thực sự tận hưởng trong cuộc sống? ... Có những câu hỏi, chỉ có chính chúng ta là người có thể tự trả lời cho chính mình. Yêu thương bản thân đôi khi rất vất vả, nhưng vất vả một cách ngọt ngào và mình thực sự yêu sự vất vả đó.
Những chiến thần "cú đêm" sẽ hòa hợp như thế nào nếu có một người yêu là một early bird như mình nhỉ? kkkkk Ảnh: Wix

“Đồng hồ” này của mỗi người là hoàn toàn khác nhau.


Ví dụ, về chế độ dinh dưỡng, cách hấp thụ hay cơ chế thải độc. Nạp bao nhiêu dinh dưỡng là đủ? Lượng carb, protein, vitamin, béo… cũng tùy cơ địa mà có nhu cầu khác nhau. Và cũng còn tùy nhu cầu năng lượng dùng cho hoạt động của người đó mà loại dinh dưỡng hay cách nạp cũng khác nhau. Nói chung làm gì có công thức chung cho tất cả chúng ta nhỉ? Nên mình thấy sẽ chẳng có khẩu phần ăn nào là hoàn hảo cho tất cả mọi người cả. Có khẩu phần ăn lý tưởng thì nghe hợp lý hơn. Rồi từ đó mọi người lại “chế biến lại” theo “khẩu vị” của mình.


Bản thân mình là người không thể nạp lactose – một loại đường có trong sữa bò. Điều đó đồng nghĩa với việc tất cả những sản phẩm liên quan đến sữa bò: sữa tươi, sữa chua, phô mai, butter… thì cơ thể mình sẽ không thể chấp nhận được. Nhưng mà từ bé, cả mình và nhà mình đều không biết. Chỉ biết là sữa bò tốt nên mình vẫn dùng dù có đôi chút khó chịu. Nhưng càng lớn, cũng có thể sức đề kháng mình không còn cao như lúc bé nữa nên phản ứng của mình khi dùng sữa bò càng nặng hơn. Mỗi khi mình uống, dù một chút thôi là mình đau đầu, bụng khó chịu … cảm giác vô cùng mệt mỏi. Mãi cho đến khi mình có dịp tìm hiểu về việc nạp đường lactose thì mình mới hiểu tại sao. Và từ đó việc ngừng dùng sữa bò và sản phẩm liên quan đến nó là một điều tất yếu trong cuộc sống của mình. Cũng có thể vì cơ thể mình không cảm thấy phù hợp với nó nên bản thân mình cũng không mặn mòi với sữa bò luôn. Rồi đôi khi mua cái gì đấy phải đọc thành phần của nó nữa, xem nó có gì, mình có bị dị ứng gì không. Với những người không có hiểu biết về vấn đề này, họ có thể sẽ nói những người như mình là kén ăn, lựa chọn bla bla. Nhưng mình hiểu rõ hơn hết vấn đề và sự phù hợp với cơ thể mình cho nên dù có những tình huống không được tôn trọng, mình vẫn sẽ mạnh mẽ bảo vệ điều mình cần làm.


Một điều khác là café. Thực ra lúc trước mình không có vấn đề gì với nó cả. Nhưng khoảng giữa độ tuổi 20 thì cơn ác mộng của nó ập đến. Mình nói thật là mình đã cảm giác như không thể thở đến nơi ở cửa hàng tiện lợi gần nhà mình tận 2 lần vì một ly cà phê bé tí. Tại vì mình không biết là mình gặp vấn đề với nó nên mình cứ vô tư mà uống thôi. Nhưng sau khi uống khoảng 2,3 phút gì đấy; sự bất ổn bắt đầu ập đến. Mình bắt đầu khó thở, đầu óc quay cuồng bắt đầu mất tỉnh táo. May sao mà lúc đó trực giác mách bảo, mình ráng gồng kkk mua chai nước lọc uống thật là nhiều thì một hồi sau lại đỡ và lo cuốn gói về nhà. Nhưng tại vì không biết lý do là gì và từ đâu, mình tiếp tục lặp lại câu chuyện ấy và bắt đầu thấy thực sự lần này là bất ổn và đã dừng lại. Cho nên với ai café khiến họ tỉnh táo chứ với mình là ngược lại á. Không những không tỉnh táo mà như sắp toang đến nơi. Thật là đáng sợ. 😂


Nhiều lúc không hiểu gì về cơ thể và cách cơ thể mình hoạt động khiến mình rơi vào những tình huống dở khóc dở cười như vậy đấy kkk. Nhưng thực ra với cái gọi là dị ứng nó còn có thể có những câu chuyện chỉ có thể khóc chứ không thể cười được. Mình nghĩ dù là yêu thương chính mình hay yêu thương một ai đó, hiểu được những cái rất riêng này của họ thực sự là một điều rất đáng quý và mình thực sự trân trọng nếu ai đó có thể dành điều này cho mình; và mình nghĩ nó cũng có ý nghĩa với người khác nếu mình có thể quan tâm đến những điều rất đặc biệt của họ như vậy. Những điều nhìn có vẻ rất nhỏ nhặt nhưng thực ra lại là một “ngôn ngữ yêu thương” rất lớn lao, điều nhỏ bé nhưng có thể khiến trái tim người khác cảm động như vậy đấy.



Bạn là người làm việc hiệu quả vào ban ngày hay ban đêm? Bạn ngủ bao nhiêu tiếng để nạp đủ năng lượng cho một ngày? Hoạt động nào mang lại cho bạn năng lượng hoạt động nào khiến bạn bị tụt năng lượng? Điều gì là điều khiến bạn thực sự tận hưởng trong cuộc sống? ... Có những câu hỏi, chỉ có chính chúng ta là người có thể tự trả lời cho chính mình. Yêu thương bản thân đôi khi rất vất vả, nhưng vất vả một cách ngọt ngào và mình thực sự yêu sự vất vả đó.
Có những người dành thời gian để hoạt động ngoài trời khiến họ có thêm năng lượng, nhưng cũng có những người lại ngược lại, họ không thể tận hưởng những hoạt động này vì họ cảm thấy bị tụt năng lượng vì nó. Ảnh: Wix

Thói quen sinh hoạt của mình như thế nào, một ngày mình ăn uống ra sao, loại hình và bài tập thể dục nào là phù hợp với mình, mấy giờ mình đi ngủ mấy giờ mình thức dậy, mình hoạt động hiệu quả vào ban ngày hay ban đêm, cơ chế tiêu hóa của cơ thể mình, lượng calo mình cần cho những hoạt động hàng ngày … mình nghĩ nó như là một cuốn nhật ký của mỗi người mà không ai giống ai cả. Bản thân mình cũng đã dành rất nhiều thời gian vất vả để hiểu được hết những điều này, học cách chấp nhận và sống với nó. Cũng đã rất vất vả để đấu tranh giữa những điều “tốt” và “phù hợp”. Tìm sự bình yên với chính cách sống của mình thực sự là một thử thách, mình nghĩ vậy. Chẳng thắng ai cả nhưng để cảm hóa được với chính mình thì không phải dễ. Khi mà những sở thích, mong muốn, suy nghĩ lại có thể rất trái ngược với khả năng, lẽ tự nhiên và điều đúng đắn với mình. Tất cả đều cần rất nhiều yêu thương và sự kiên nhẫn để làm được điều đó.


Đôi khi mình có những điểm yếu khiến mình gặp khó khăn trong cuộc sống, hay nói đúng hơn là để phục vụ mình đạt được điều mình mong muốn; mình thực sự cảm thấy có chút ức chế. Nhưng mà mình biết đó là con người mình, và có những điều nó “chỉ là mình mà thôi”. Nó thực sự khiến mình cảm thấy rất vất vả. Nhưng mà mình nghĩ cái vất vả đó là một phần trong cuộc sống của chính mình. Có những điểm yếu mình tìm cách và nỗ lực để khắc phục. Nhưng cũng có những điểm yếu mình chỉ để vậy thôi. Có những điều không cần phải hoàn hảo thì mới là đẹp. Quan điểm của mình là vậy. Có những cái đẹp cũng rất méo mó, có những cái hoàn hảo cũng rất vô vị. Cho nên tôn trọng và chấp nhận điểm yếu của mình cũng là một điều mình cảm thấy rất đẹp trong cuộc sống của mình.



Đồng hồ sinh học có thể nói là một điều mình cảm thấy rất thú vị về mỗi người. Chắc có lẽ nếu ai đó chia sẻ điều này, mình rất thích nghe. Bởi vì nó là điều “rất riêng” của họ, nó luôn có những câu chuyện đặc biệt đằng sau, lý do đằng sau hoặc đôi khi chẳng có lý do nào cả, nó chỉ là như vậy thôi. Hiểu được điều này ở bản thân hay hiểu được điều này ở người khác, nói cách khác là tôn trọng những cái riêng này sẽ khiến cho bản thân mình sống hạnh phúc hơn. Vì mình được thoải mái thể hiện đúng con người mình, thoải mái khi nói không với một điều nào đó, thoải mái khi biết dù mình khác biệt nhưng mình được chấp nhận và lắng nghe… tất cả những điều này ai mà chẳng muốn trong cuộc sống của mình nhỉ? ^^ Mỗi cây hoa dù có thể là chung giống loài nhưng cơ chế phát triển, nhu cầu dinh dưỡng đôi khi cũng có chút khác biệt. Chúng ta cũng vậy, chúng ta là con người mà – là một phần của tự nhiên thì chúng ta cũng giống vậy thôi. Học cách tôn trọng mình là một cách thể hiện yêu thương đầy ngọt ngào mà chính mình có thể dành cho bản thân. Và mình cảm thấy rất hạnh phúc với điều đó. Hạnh phúc với việc mình hiểu mình, mình lắng nghe mình, trò chuyện với mình và cùng với chính mình tìm những điều tốt nhất cho bản thân chứ không phải tốt nhất với một hình mẫu nào đó.



Lần tới nếu ai đó mời bạn món bạn không hợp, thì bạn biết cần phải làm gì rồi chứ? ^^


Bun,




*** Mỗi chúng ta là khác biệt. Chia sẻ của mình là ý kiến cá nhân.

** Do not reup

*Nguồn ảnh: Mình không sở hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. (I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)



only May

  • Instagram
© Bản quyền nội dung thuộc về onlymay.
     Do not re
up.

© 2023 by onlymay.
Powered and secured by Wix

bottom of page