top of page

Tâm hồn bạn sẽ cảm thấy như thế nào khi gặp ai đó đồng điệu?

  • Ảnh của tác giả: Only May
    Only May
  • 18 thg 6, 2023
  • 8 phút đọc

Đã cập nhật: 22 thg 6, 2023


Thật sự từ trước tới giờ, mình chưa bao giờ hiểu hay nghĩ về hay chữ đồng điệu. Tại vì chỉ đơn giản là mình không biết nó là như thế nào để mà hiểu cả. Là ai đó có cùng suy nghĩ? Hay cùng tần số? Hay cảm thấy có kết nối? Mình chưa bao giờ cảm thấy có kết nối với một ai cả, đơn thuần là thời điểm đó bản thân mình cũng chưa có kết nối với chính mình. Cho nên cảm thấy có kết nối với ai khác là chuyện mình chưa bao giờ tưởng tượng tới.



Sau những ngày tháng nỗ lực để có thể sống tốt nhất với chính mình. Quãng thời gian sau đó mình thực sự cảm thấy rất đẹp. Và mình vô tình bắt gặp một người mà chính bản thân cũng cảm thấy bất ngờ, tại vì mình chia sẻ rất nhiều điều giống nhau với người này. Khiến mình giật mình kiểu: “ is this real? is it too good to be this true?” Nhưng rồi mình cũng bình tĩnh nhận ra mình trước sau gì cũng sẽ gặp họ thôi. Chúng ta rồi sẽ gặp những người phù hợp ở những thời điểm phù hợp. Những người mình cảm thấy đúng, sau khi mình tìm thấy điều đúng đắn trong chính mình. Họ ở đâu, là ai đôi khi bạn có thể tò mò hoặc không cần tò mò tại vì họ sẽ đến vào lúc họ cần đến. Bản thân mình không tò mò một chút nào tại mình vẫn còn đang bận bịu và tận hưởng khoảng thời gian của chính mình.


Thực ra một mình cũng chẳng có gì đáng sợ cả, nhưng có một người bạn mình có thể chia sẻ rất nhiều cảm giác chung, cảm thấy kết nối thì có lẽ cũng rất tốt nhỉ? ^^
Ai rồi cũng mong muốn có một nơi mình thuộc về bạn nhỉ? ^^ Hình: Wix

Mình đã luôn một mình, kiểu từ bé đến giờ đã vậy nên mình cũng không thấy có vấn đề gì lớn lắm. Vốn dĩ mình là đứa thích tự do và không thích gò bó nhưng bên cạnh đó cũng là đứa rất muốn có bạn. Mình luôn muốn gặp những người mình có thể chia sẻ những niềm vui chung, chia sẻ những điều đúng với trái tim mình, điều mà cả hai cảm thấy như đang “nói cùng ngôn ngữ” . Mình luôn muốn gặp một người như vậy. Một người có thể chung nhịp với trái tim mình. Và họ đến vào lúc mình đã có thể tự đứng trên đôi chân của chính mình, vào lúc mình đã có thể tự tìm thấy bình yên bên trong chính tâm hồn mình, vào lúc mình có thể tự tạo nên hạnh phúc cho mình và biết mình thực sự là ai. Hóa ra nếu chưa đúng thời điểm thì họ có đứng trước mặt mình mình cũng chẳng thấy. Hóa ra là vậy. Họ vẫn luôn đứng ở đó, cho đến lúc có những sự trùng hợp xảy ra không khiến mình phải đặt câu hỏi sự trùng hợp này là gì và bắt đầu tìm hiểu để rồi nhận ra lý do vì sao cho nó.



Sao tự nhiên viết cái này mà cảm thấy mắc cười quá. ( Người bạn đó vừa mới xuất hiện khi đang viết cái này. kkkk) Mắc cười là tại vì mình thắc mắc sao lại có người giống mình nhiều đến như vậy. Từ những gì đã trải qua, thời điểm, kiểu người, tính cách, quan trọng hơn là cách sống, giá trị sống và điều để theo đuổi, điều mà mình coi trọng. Nhưng cũng có rất nhiều phần tính cách trái ngược hoàn toàn. Hoặc là cực kì giống nhau hoặc là cực kỳ khác nhau. Gặp một người như vậy mình thấy thần kì thật đấy. Tại vì mình chưa bao giờ gặp ai đó như vậy trước đây cả. Mình có lúc cảm thấy cô đơn về con người mình và cách mình sống hay lối suy nghĩ của mình. Thực sự rất là khó để tìm thấy một ai đó mà mình có cùng suy nghĩ, có cùng cách cảm nhận về cuộc sống này. Mình chưa bao giờ tìm thấy một ai đó đồng điệu để chia sẻ tất cả những điều đó cả. Mình biết khi mình chia sẻ những điều này với họ họ sẽ hiểu mình và mình cũng biết khi họ chia sẻ những điều bên trong thế giới của họ mình cũng sẽ hiểu. Chỉ đơn giản là nó giống nhau và cả hai đều có sự thấu cảm.


Thực ra một mình cũng chẳng có gì đáng sợ cả, nhưng có một người bạn mình có thể chia sẻ rất nhiều cảm giác chung, cảm thấy kết nối thì có lẽ cũng rất tốt nhỉ? ^^
Thích nghi với ai đó khác mình thì mình trải qua nhiều rồi, nhưng gặp người mình cảm thấy "gần gũi" thì mình chưa từng... Pic source: Wix

Nhìn thấy một tâm hồn chung nhịp với mình, mình không biết diễn tả nó thế nào cả. Kiểu “unreal” í. “Kiểu điều này có thực không? Không phải là mình đang tự huyễn hoặc đấy chứ?” Mình đã tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần cho những câu hỏi như thế này luôn ấy. Có thể bạn sẽ không hiểu nhưng những người chưa từng biết những điều này là gì, chưa từng trải qua nó và khi họ gặp nó họ phải đấu tranh với chính bản thân mình rất nhiều để có thể chấp nhận một sự thật hiển nhiên như vậy đấy.


Mình cảm thấy bình yên khi gặp họ, cảm thấy đồng hành, cảm thấy những nỗ lực những cố gắng của mình mang lại kết quả, cảm thấy cùng nhau ở cùng tần số, cảm thấy đồng điệu không chỉ là những câu chuyện của quá khứ, mà còn ở cách sống và giá trị mình trân trọng. Sao có người lại giống mình đến như vậy nhỉ? Mình ngạc nhiên, tò mò, cảm thấy thú vị. Hóa ra cuộc sống có người giống mình là vậy nhỉ?


Mặc dù người bạn đó và mình điều là những người không hoàn hảo. Bản thân mỗi người đều có những tổn thương riêng - những vết thương cần thời gian và sự chăm sóc để lành lại. Nhưng một điều khiến mình cảm thấy trân trọng và cảm phục họ đó chính là sự nỗ lực. Bản thân mình là người luôn tự biết nếu mình muốn có một điều gì đó mình sẽ làm việc chăm chỉ để đạt được nó, dù bất kể nó là gì trong cuộc sống. Cho nên khi thấy một người có cùng mindset với mình như vậy mình cảm thấy rất vui. Họ cũng đang rất nỗ lực cho những điều họ mong muốn. Mình thích những người biết nỗ lực, dũng cảm và có niềm tin. Mặc dù có thể những gì họ phải trải qua, rất nhiều trong số đó chẳng mấy tốt đẹp hay dễ dàng để chia sẻ nhưng họ vẫn chọn hướng tới điều tốt đẹp. Điều mà không phải ai cũng đủ bản lĩnh để làm được.


Thời điểm trước khi mở lòng để “làm bạn” với một ai đó mình đã tự nói với chính mình. Mình sẽ tạm thời “ một mình” để xử lý ổn thỏa những vấn đề của mình trước khi muốn gặp một ai đó. Tại vì mình không muốn vô tình đổ những tổn thương của mình lên người họ và họ cũng đâu có trách nhiệm để bị ảnh hưởng bởi những điều đấy. Mình không muốn người mình yêu mến biết về những điều đó. Nhưng rồi cho đến khi mình gặp họ, mình đã thay đổi suy nghĩ: mình vẫn là mình, vẫn chịu trách nhiệm cho chính cuộc sống của mình và mình có bạn để chia sẻ, có người để đồng hành thì cũng chẳng có gì sai cả. Tất nhiên nó cũng sẽ có cái khó của nó, không phải lúc nào mình cũng sáng suốt, hay lúc nào cũng đủ bình tĩnh để nhìn nhận vấn đề. Hành trình chữa lành không phải lúc nào cũng màu hồng, nó cũng gập ghềnh thăng trầm như bao hành trình khác vậy. Để bước đi trên nó và có thể vượt qua nó không phải là chuyện nhỏ. Nhưng vì gặp họ mình cảm nhận đủ được niềm tin, đủ cảm giác an toàn, đủ yêu thương… đủ để mình cảm thấy mình muốn đi xa hơn trong sự kết nối này. Và mình biết mình đúng, trực giác của mình đúng, nỗ lực của mình cũng đúng.


Thực ra một mình cũng chẳng có gì đáng sợ cả, nhưng có một người bạn mình có thể chia sẻ rất nhiều cảm giác chung, cảm thấy kết nối thì có lẽ cũng rất tốt nhỉ? ^^
Để khi mình biết đến họ mình cảm thấy được bình yên. Pic source: Wix

Mình cảm thấy vui bởi vì dù đã gặp rất nhiều chuyện ảnh hưởng đến niềm tin của mình nhưng mình không hề để nó ảnh hưởng đến những quyết định của mình. Có thể nói chính là mình cho bản thân mình một cơ hội. Cơ hội để nỗ lực, để có cuộc sống hạnh phúc. Mình đã luôn tin tưởng như vậy từ lúc trước, luôn nhắc nhở bản thân về điều đó, dù lạc lối, vấp ngã mình cũng đều tự biết không được buông nó nếu không mình chẳng có điều gì để theo đuổi cả. Và mình đã đúng. Đã đúng khi cho bản thân mình một cơ hội khi chính mình cũng phải đấu tranh với những tiếng nói không mấy tốt đẹp trong đầu.


Nhờ gặp họ, mình đã có thêm rất nhiều dũng khí. Dũng khí từ chính mình là một chuyện và dũng khí từ một ai đó là một chuyện khác. Mình nghĩ đã là con người ai cũng mong muốn được kết nối và mình cũng không ngoại lệ. Gặp họ, thực sự họ chẳng cần làm gì nhiều cả ngoài việc là chính bản thân họ cũng đủ để khiến mình cảm thấy “không lẻ loi” rồi. Nhìn thấy một người giống mình cũng đang nỗ lực để sống tốt khiến mình cảm thấy ấm lòng. Khiến mình cảm thấy muốn bên cạnh họ nhất là khi họ đang gặp khó khăn, muốn bên cạnh để nghe họ chia sẻ, để nghe họ giãi bày tâm sự của mình, chỉ đơn giản là nghe họ thôi mình cũng cảm thấy hạnh phúc. Muốn nhào lên “ chiến đấu” với những người nói những lời không hay với họ, muốn hét lên vì tự hào khi họ vừa đạt được một điều gì đó, muốn ôm họ khi thấy họ đau, muốn nói với họ: “bạn không cần làm gì để tôi yêu mến bạn cả, tôi yên mến bạn vì đó là con người bạn”. Vậy thôi. Mình muốn nói những lời như vậy đấy. Mình nhận ra khi thực sự yêu mến một ai đó mình dũng cảm thật đấy. Khi mình trân trọng họ và chân thành với họ mình sẵn sàng làm rất nhiều thứ mà mình chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm hay mình dám làm. Mình dám bước ra khỏi vùng an toàn, dám theo đuổi, dám nỗ lực cho những điều mình muốn.


Hành trình đồng hành cùng ai đó khi những tổn thương của bạn vẫn chưa lành hẳn thực sự không phải là điều dễ dàng. Dù nhận thức được nó nhưng không phải lúc nào bạn cũng có thể kiểm soát được nó. Mình đã luôn bị “test” trong suốt quá trình này để bản thân mình phải đứng đó nhìn nhận và xem đâu là “trauma” đâu là sự thật của hiện tại. Có lúc mình làm được nhưng cũng có lúc mình không làm được. Mọi thứ cứ luôn bị thử thách như vậy đấy. Đôi lúc mình tự hỏi: “điều này có cần thiết không? Tại sao mình lại lựa chọn như vậy?”. Hỏi thì hỏi vậy thôi chứ mình biết lại sao mình lại chọn như vậy, tại sao trái tim mình muốn theo đuổi điều này, tại sao lại là người đó, tại sao mình muốn “grow” với họ. Mình biết trái tim và trực giác luôn có lý lẽ riêng của nó để chọn điều gì đó. Và mình biết là mình sẽ làm điều trực giác mách bảo. Trái tim luôn biết nơi nó muốn thuộc về mà.


Thực ra một mình cũng chẳng có gì đáng sợ cả, nhưng có một người bạn mình có thể chia sẻ rất nhiều cảm giác chung, cảm thấy kết nối thì có lẽ cũng rất tốt nhỉ? ^^


Giờ này, mình đã hiểu cảm giác của sự đồng hành rồi, mình đã không hề biết nó sẽ là như vậy. Là một người chia sẻ cùng con đường, hướng tới một điều chung. Là người cho mình càng có thêm động lực để hoàn thiện hơn cuộc sống của chính mình. Để hiểu rằng mình hạnh phúc người khác cũng hạnh phúc, và hạnh phúc của người mình yêu thương cũng chính là hạnh phúc đối với mình.


Bun,



***Mỗi người là khác nhau. Chia sẻ của mình mang ý kiến cá nhân.

**Do not reup

*Nguồn ảnh: Mình không sỡ hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. ( I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)


only May

  • Instagram
© Bản quyền nội dung thuộc về onlymay.
     Do not re
up.

© 2023 by onlymay.
Powered and secured by Wix

bottom of page