Tự học và những niềm vui.
- Only May
- 11 thg 6, 2023
- 8 phút đọc
Đã cập nhật: 23 thg 6, 2023
Không biết ở đây có bạn nào thích tự học không ta? Thích khám phá, tìm hiểu rồi mày mò cái này cái kia trong cuộc sống ấy. Mình rất thích như vậy luôn ý. Mình luôn tìm tòi cái này, cái kia để thử, để học cũng nhờ đó mà mình có niềm vui trong cuộc sống và cả trau dồi bản thân nữa.
Nhưng mà hồi xưa khi đi học đầu óc mình hay vắt cành cây lắm. Ý nói dành cho mấy đứa dễ mất tập trung với bài giảng trên lớp ý. Không biết có phải là do mình não phải không mà rất hay như vậy. Lúc đó mình không hiểu nhiều về chính mình cũng không biết MBTI hay não trái, não phải là gì cả cho nên có những điều mình cảm thấy rất tự ti. Và cũng cảm thấy bản thân không hứng thú với việc học trên lớp quá nhiều.
Nhưng thực chất, bản thân mình là đứa rất ham học hỏi. Mình luôn thích tìm tòi, tò mò hay thích khám phá những điều mới. Khi thấy một điều gì đó không rõ thì mình sẽ tự nhiên xuất hiện “một vạn câu hỏi vì sao” trong đầu và bắt đầu đi tìm câu trả lời cho nó. Rồi mình nhận ra cuộc sống như vậy thật thú vị: tò mò, học hỏi, áp dụng rồi cứ lặp lại cho những điều khác nhau. Nhưng cũng chính vì thế nên mình gặp vấn đề dễ bị chán với những thứ đã làm rồi hoặc đã biết rồi. Cứ thử tưởng tượng mình làm một nhân viên hành chính, không bị KPI đè mà bị chính cái chán nản của mình đè cho đến stress. Thiệt là thảm cảnh. :(((
Đối với mình mà nói: youtube, google search, shows, sách, quan sát… rất nhiều công cụ như vậy như là bạn của mình vậy. Điều đó giúp mình có thể học mọi lúc, mọi nơi. Và mình cũng cảm thấy thật may mắn khi sống ở thời đại mọi người thích chia sẻ, mọi điều đều được chia sẻ. Điều đó khiến mình cảm thấy được kết nối và chia sẻ với mọi người nhiều hơn. Những người có chung sở thích dễ tìm thấy nhau hơn, những người có cùng mối quan tâm dễ nói chuyện hơn qua thế giới online. Điều mà đôi khi thực sự rất khó trong cuộc sống thực tiễn và đôi khi hầu như không thể.

Một điều mình cảm thấy biết ơn và may mắn nữa khi đã là người lớn rồi đó là rất nhiều thứ đều có thể học. Chúng ta và rất nhiều trong chúng ta không biết cũng không hề có kinh nghiệm về việc sau này trưởng thành sẽ sống thế nào. Chúng ta yêu ra làm sao, sống với bạn đời như thế nào, chăm sóc con cái như thế nào là tốt nhất. Hay chăm sóc sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần của mình làm sao, cách hòa hợp với mọi người xung quanh hay nâng cấp chính bản thân mình như thế nào vân vân và mây mây... Không hề có một lộ trình nào cho chúng ta cho tất cả những điều này trong cuộc sống cả. Nhưng chúng ta buộc phải đối diện với chúng để sinh tồn hoặc đôi khi là muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cho nên mình thấy những ngày tháng 20~ của mình là những ngày tháng của việc học và có rất nhiều điều để học. Mà mình nói rồi nha, mình không phải dạng mọt sách đâu đó. Nghe xong cứ tưởng con này suốt ngày cầm cuốn sách với cặp kính dày cộp thì chịu đấy ^^. Thực tế mình nói rồi, não mình rất hay treo cành cây khi học ở lớp. Ý của mình là mình thích kiểu học thực tiễn, học vận dụng, học những điều rất thiết thực trong cuộc sống. Mình còn nhớ lúc còn đi đại học rất hay follow “5 Minutes Crafts” trên facebook và mình học theo và sáng tạo với mọi thứ trong cuộc sống của mình. Từ sắp xếp quần áo, tái chế những đồ đã qua sử dụng hay một mẹo vặt nào đấy trong nhà bếp. Mình rất thích học, thích sáng tạo và áp dụng chúng, kiểu thấy thú vị và vui. Mình nghĩ chắc không phải mình mình đâu ha. Nhiều bạn cũng giống mình nhỉ? Thích sáng tạo, mày mò, thử cái này cái kia.
Khi lớn lên mình nhận ra đó là cách mình sống, cách mình thu nạp và vận hành cuộc sống của chính mình. Nó là một thế mạnh của mình để thích nghi, để sinh tồn và cả để phát triển nữa. Học hỏi và biết thêm những điều mới lạ khiến cuộc sống của chính mình trở nên vô cùng thú vị. Có thể là một chuyến du lịch đi đâu đó, một cuộc gặp với mọi người hay thường xuyên nhất là ở nhà và “cày” youtube. Haha. Mình nhận ra được rằng một khi mình thích thú thì “ giáo viên” ở khắp mọi nơi.
Có một thời gian mình sống ở quê, không tương tác với mạng nhiều, cũng không cầm quyển sách nào cả, cũng ít gặp ai nhưng lại có vô vàn điều thú vị mà mình nghĩ nó ấn tượng với mình nhất.. Đó chính là thế giới tự nhiên mà mình đang sống. Điều mà mình va chạm suốt thời niên thiếu nhưng chưa thực sự có cơ hội để tiếp xúc với nó như một “bậc thầy” đầy khôn ngoan và thông tuệ. Mình quan sát mọi thứ, từ cây cối, mùa vụ, thời tiết, động vật, cách người nông dân “sinh tồn” với thời tiết để trồng cây… mình nhận ra đó là những bài học sinh tồn mà có lẽ mình ít có cơ hội được học ở nơi khác. Bởi vì suy cho cùng, chúng ta cũng chỉ là con người mà đã là con người thì điều cần thiết nhất là “sống”. Chúng ta được lớn lên, được nuôi dưỡng và tự hình thành kỹ năng sinh tồn đôi khi chính chúng ta không để ý cũng không quan tâm hay nhận thức quá nhiều; nhưng thực sự với mình mà nói “sống” đúng là cả một nghệ thuật. Nghệ thuật của sự sinh tồn, của sự thích nghi, của sự làm chủ, của “sống”… tất cả những điều đó đối với mình vô cùng giá trị. Và tự nhiên thực sự là một “cuốn sách” đầy tinh thông và màu nhiệm. Nơi mà mình nghĩ đã chứa tất cả những điều kì diệu, đẹp đẽ và thần kì nhất trên hành tinh này rồi. Vì sao? Vì có rất nhiều bí ẩn chúng ta vẫn chưa hóa giải được hay hiểu được nhưng tất cả đều đã nằm ở đấy rồi.
Mình còn nhớ lúc bé mình hay xem những chương trình thế giới động vật ở đài “National Geographic” và ước mơ trở thành một nhà sinh thái học giống như những cô chú trong đấy. Họ đi tìm hiểu khám phá về thế giới tự nhiên và tìm thấy những điều vô cùng thú vị, rồi chia sẻ chúng với thế giới. Đến bây giờ mình vẫn rất thích điều đấy, chỉ có điều không biết trở thành nhà sinh thái học kiểu gì thôi. Haha. Cho nên động vật, cây cối, rừng núi, sông nước… tất cả những thứ thuộc về thiên nhiên mình đều rất thích. Không những là có vô vàn điều thú vị để học hỏi, mà khi ở bên cạnh chúng, mình nghĩ dù không phải người thích thú gì về hoa lá vẫn cảm thấy rất bình yên. Điều mà đôi khi là tất cả những gì chúng ta mong muốn khi đã trưởng thành. Hay cũng có thể bản thân mình là người nhạy cảm và tâm hồn tự do nên cảm thấy rất trân trọng những điều đấy chăng? Mình không quá chắc chắn về kiểu người của mình nhưng mình chắc chắn về cảm giác của mình.
Mình còn nhớ có những buổi sáng sớm, mình chỉ ngồi thật lâu để chỉ nhìn mấy chú ong đi hút mật hoa, hay cố bảo vệ một tổ chim sâu bị rơi xuống đất nhưng rồi lại cảm thấy vô cùng có lỗi khi không thể bảo vệ được tất cả, hay luôn cảm thấy buồn cười khi mỗi sáng sớm là đám chim hót inh ỏi. Mình kiểu: “người ta đã dậy đi kiếm ăn từ đời nào rồi mình còn chưa dậy!" kkk mình có lạ lắm không ta? ^^ nhưng mình là vậy á. Đó là cách mình sống, là niềm vui của mình. Và đôi khi nó chỉ có đơn giản là vậy thôi. Đơn giản là đạp xe bên con sông gần nhà và ngắm mặt trời lặn sau núi, đơn giản chỉ là ngửi mùi lúa chín, hay nhìn đàn cò bay về tổ mỗi chiều, đơn giản nhìn ngắm những thay đổi nhỏ bé nhưng đầy kì diệu của cuộc sống này… những lúc như vậy mình không còn mong muốn gì hơn cả, vì mình cảm thấy mình có tất cả những gì mình cần rồi. Mình ước có thể quay phim lại tất cả mọi thứ như chính đôi mắt của mình vậy. Để tất cả sẽ luôn là những kỉ niệm tươi đẹp trong kí ức của mình.
Nhìn đi nhìn lại, ở thế giới lúc còn bé mà mình sống, mình chưa khám phá hay hiểu gì nhiều đã nhìn nhận nhiều thứ còn hạn hẹp, càng lớn lên càng tiếp xúc nhiều, trải nghiệm nhiều, học hỏi nhiều thì cả đầu óc và tâm hồn đều mở mang ra, mới thấy mọi sự khác biệt, mọi sự đa dạng là một phần rất đẹp của cuộc sống. Có người thích học kiểu như thế này, có người thích học như thế kia. Sở thích của người này có khi lại quá lạ lẫm với người khác và ngược lại. Chúng ta thực sự là không ai giống ai tất cả cả. Nhận ra được điều đó mình cảm thấy tự do hơn rất nhiều, tự do một cách có nhận thức, có hiểu biết.
Cách học của mình, niềm vui của mình là điều “đúng” đối với mình. Cách học của bạn, có thể sẽ rất khác mình là niềm vui và có tác dụng đối với bạn. Vậy cho nên tự học và những niềm vui của nó, mong bạn đừng vì bất cứ một điều gì mà đánh đổi điều đúng đắn này trong thế giới của riêng bạn, cứ giữ nó lâu hơn một chút và tự hỏi điều này có đúng với mình không? Nếu câu trả lời là có thì cứ như vậy mà làm thôi. Chúng ta vẫn có thể học hỏi, vẫn có thể nâng cao mọi thứ trong suốt quá trình sống. Và chúng ta có thể thay đổi và sẽ thay đổi nhưng cũng có những thứ chúng ta không cần phải thay đổi, có những thứ chúng ta cứ việc trung thành và thành thật với chính con người mình. Mình nghĩ cái đấy có thể gọi là chất và nét riêng của mỗi người trong tổng thể cách sống của con người.
Và mình ở đây vẫn tự học qua thời gian, vẫn muốn xây dựng nhiều điều trong cuộc sống. Hy vọng các bạn cũng có những cách riêng của mình để tận hưởng con đường lớn khôn của mình, có cách học để trưởng thành của riêng mình. Rồi chúng ta đều sẽ nở rộ và tỏa sáng theo cách riêng của mình.
Love y’all.
Bun,
*** Mỗi người chúng ta là khác biệt. Chia sẻ của mình mang tính cá nhân. Do not reup.***
*Nguồn ảnh: Mình không sỡ hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. ( I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)