28. Bắt đầu hay kết thúc?
- Only May
- 24 thg 4, 2023
- 6 phút đọc
Đã cập nhật: 22 thg 6, 2023
Một câu hỏi, một sự băn khoăn, e dè? Khi trải qua vô vàng sóng gió mình nghĩ cảm giác dè chừng này không chỉ của riêng ai. Có rất nhiều thay đổi và cái À Ồ đến với cuộc sống trưởng thành. Chọn bước ra thêm một lần nữa hay chọn rút về một góc nhỏ bình yên? Bản thân mình nghĩ không hề có câu trả lời đúng hay sai, nên hay không nên vì câu chuyện và hoàn cảnh của mỗi người chỉ có bản thân người đấy hiểu rõ nhất. Còn với mình, vẫn còn những rối rắm và cũng có kết thúc và cũng có nhiều bắt đầu.
Mình đã từng phân vân về điều này, rất phân vân. Trong khoảng thời gian ấy mình chợt nhận ra cái đáng sợ của cám d.ỗ không phải chỉ là vì có cám d.ỗ mà là chúng ta lung lay trước cám d.ỗ ấy. Mình đã tự hỏi bản thân mình nên chọn một phương án an toàn chấp nhận thỏa hiệp để được yên ổn sau bao sóng gió bão táp hay lại tiếp tục bay lượn trên bầu trời mà mình vẫn luôn mong muốn. Thực ra lúc đặt câu hỏi này bản thân mình đã tự có câu trả lời luôn rồi. Mình không thể nào sống như vậy được, trái tim mình không cho phép. Dù phải bôn ba thêm một lần hay nhiều lần nào nữa mình cũng sẽ làm điều mình muốn. Mình đặt câu hỏi bởi vì những nỗi sợ và ám ảnh từ những điều mình đã trải qua trong quá khứ, mình sợ mình phải trải qua nó thêm những lần khác nữa. Đó là lý do mình chững lại, mình lung lay.

Mình bắt đầu bước đi không phải vì mình không còn sợ nữa, nỗi sợ hãi vẫn ở đó bên trong mình. Chỉ có điều mình nhận biết được, học cách chấp nhận nó như là một phần của bản thân mình là tiếp tục trên chặng đường mình đã làm thôi. Mình nhận ra mình có dũng khí không hẳn vì mình không có nỗi sợ, mình chỉ đơn giản là làm chủ nó.
28. Mình bắt đầu. Một lần nữa mình lại bước đi trên con đường mình đã từng bước đi ở 16 tuổi – con đường sống cuộc đời mình mong muốn. Chắc chắn rằng có rất nhiều thay đổi, bản thân mình cũng đã khác. Chỉ có một điều giống là mình sống cuộc đời mình một cách có ý thức. Mình bắt đầu làm những điều mình luôn muốn làm, thử những thứ mình luôn muốn thử, không hẳn là để lấp đầy cảm giác hối tiếc mà mình muốn khám phá, muốn được thỏa sức thể hiện nội lực của bản thân. Mình có cảm giác giống như được tái sinh vậy. Có nói quá không ta? Mình có rất nhiều điều muốn làm, rất nhiều thứ muốn thử, dũng cảm hơn, kiên cường hơn, quyết tâm, nhìn đa diện hơn… tất cả những thứ đó cho mình một cảm giác tự do. Cảm giác tự do này khác cảm giác tự do ở tuổi 18 khi mình lần đầu bước chân vào thành phố. Sự tự do này vững chãi hơn, khiêm nhường hơn.
28. Mình kết thúc. Mình kết thúc những mối quan hệ không phù hợp, mình kết thúc việc chạy theo giấc mơ của ai đó, mình kết thúc sự lưỡng lự với những điều mình chắc chắn không muốn có trong cuộc sống của mình, mình kết thúc những điều mình chắc chắn nó không có ý nghĩa với mình. Chắc có lẽ những điều này là sự tất yếu của quá trình trưởng thành. Khi chúng ta nhận thức về bản thân, quay về bên trong nhiều hơn và nội lực cũng mạnh mẽ hơn. Mình vẫn còn đang học và vẫn còn luyện tập để kết thúc nhiều thứ khác nữa, mình vẫn đang đi trên con đường đó, con đường đòi hỏi rất nhiều sự dũng cảm.
28. Mình bắt đầu: Điên rồ. Mình làm những thứ mà chính bản thân mình cũng tự nghĩ là điên rồ. Mình vừa cảm thấy háo hức cũng cảm thấy sợ hãi. Một hành trình có đầu nhưng có cuối không thì chắc phải để thời gian trả lời. Mình tự nói với bản thân là mình thử, nhưng thực chất mình biết là mình không thử. Mình rất nghiêm túc với sự điên rồ đó. Mình sẽ làm và sẽ làm cho đến khi nào nó có câu trả lời thì thôi. Mình dám liều một cách tỉnh táo. Nếu như năm 18 tuổi mình lao đi với sự khờ dại thì năm 28 tuổi mình vẫn giữ trái tim khát khao đó cùng với một tinh thần tỉnh táo. Mình tự tin và liều lĩnh hơn rất nhiều so với mình trước kia. Mình thích cảm giác này, điên rồ.

28. Mình bắt đầu. Mình bắt đầu đặt lại những viên gạch còn sót lại cũng như đặt những viên gạch mới trên con đường của mình. Mình bắt đầu mở lòng với lỗi sai nhiều hơn, chủ động mở lòng để đón nhận nó hơn trong hành trình của mình. Tất nhiên nó vẫn sẽ tác động mình theo cách nào đó. Những lúc đó mình lùi lại, lùi về sau và dành cho bản thân một chút thời gian. Và tìm cách thức đúng hơn để bước tiếp. Vấp ngã chưa bao giờ là dễ dàng, cũng chưa bao giờ là dễ chịu cả.
28. Mình kết thúc, mình bắt đầu kết thúc sự nghi ngờ về bản thân. Mình đã luôn là một đứa rất kiên định với sự lựa chọn của chính mình cho đến khi mình lần đầu thực sự bước chân vào cuộc sống. Mọi thứ diễn ra khiến mình bối rối và hoang mang. Mình gác lại tiếng nói của chính mình để học hỏi, để du nhập một bức tranh quá mới với mình. Mình làm tất cả những gì mình có thể để sinh tồn. Và rồi, những điều mình tin tưởng, cho là đúng trước kia từng bị chính mình gạt đi, giờ mình đã biết nắm lấy nó. Mình tin vào bản thân mình nhiều hơn. Mình vẫn tôn trọng người khác và tham khảo từ những ý kiến khác. Và mình biết đâu là tôi, đâu là họ. Bây giờ mình không những biết mình là ai, mà còn hiểu mình là ai, hiểu mình muốn gì, đâu là điều quan trọng nhất trong cuộc sống mình, hiểu cách bản thân vận hành như thế nào và những cách thức nào là phù hợp với mình một cách có nhận thức.
28. Mình bắt đầu: Làm bạn với chính mình. Không hẳn là tới thời điểm này mình mới làm điều đó mà là mình bắt đầu với cuộc sống như vậy nhiều hơn. Học cách trở thành một người bạn đúng nghĩa cho cả bản thân và người mình yêu mến. Khi mình trao yêu thương đúng cách mình cảm thấy nó thật đẹp, vì đối với mình đó là điều quan trọng nhất trong cuộc sống của mình.
28. Mình bắt đầu. Những ước mơ và mình tìm con đường đi đến ước mơ đó. Một ước mơ ở một phiên bản khác so với tuổi 16. Khi nhìn lại bản thân lúc đó, mình cảm thấy rất hạnh phúc. Mình đã hết mình với khát khao của mình. Mình vẫn nhớ sự háo hức, tràn đầy năng lượng và hết mình của lúc đó, chúng thật sự rất đẹp và mình biết ơn bản thân đã sống như vậy.

Bây giờ thì bắt đầu viết lách thôi. Sẽ còn rất nhiều điều bắt đầu và kết thúc nữa trong tương lai. Mọi thứ chỉ mới là khởi đầu. Bắt đầu hay kết thúc, mình sẽ đi và tự tìm câu trả lời trên chính hành trình của mình. Mình sẽ dành cho nó sự nỗ lực, hy vọng và cả sự tò mò nữa.
Chờ những câu chuyện được viết tiếp.
Hello, a new journey
Bun, một ngày mùa xuân
***Mỗi người là duy nhất. Chia sẻ của mình mang tính ý kiến cá nhân.***
**Do not reup
*Nguồn ảnh: Mình không sỡ hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. ( I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)