top of page

Cách EQ đã tác động đến cuộc sống của mình.

  • Ảnh của tác giả: Only May
    Only May
  • 9 thg 6, 2023
  • 8 phút đọc

Đã cập nhật: 23 thg 6, 2023


Một ngày mùa hè 2020, mình bắt đầu tìm hiểu sâu và học về EQ ( Emotional Quotient hay Emotional Intelligence – trí thông minh cảm xúc). Mặc dù đã nghe nói và biết rất nhiều lợi ích về nó nhưng mình chưa từng thực sự có cơ hội được học hỏi nó. Mãi cho đến lúc này. Thời điểm cũng đến và mình bắt đầu mày mò.


"Vì bài viết này là chia sẻ trải nghiệm của mình nên nếu bạn nào muốn tìm hiểu về khái niệm hay kiến thức lý thuyết của nó thì có thể tìm kiếm nó ở những trang phù hợp hơn nhé. Còn câu chuyện về chặng đường của mình thì, tiếp tục thôi :)))"


Một điều mình nhận ra là khi tìm hiểu về tài liệu EQ bằng tiếng việt thì lại bị rất hạn chế nhưng khi tìm tài liệu bằng tiếng anh thì ôi thôi, một bầu trời kiến thức tha hồ mà vùng vẫy. Thế là mình bắt đầu học về cảm xúc, nào là những cảm xúc nó là gì, nó như thế nào, nhận biết những cảm nhận của mình, cảm nhận về cảm xúc, cách cảm xúc ảnh hưởng đến người khác… Mới đầu thì mọi thứ rất lý thuyết và cứng nhắc, thực sự là mình chả biết gì cả và phải mất một quãng thời gian dài tập trung và luyện tập mình mới thực sự có những kết nối đầu tiên.



Mình đã từng rất tò mò vì sao ra cuộc sống lại cần EQ đến như vậy. Cho đến khi mình trải đời và cũng trải qua cảm giác của một người đang học cách nuôi dưỡng trí thông minh cảm xúc.
Hình nền: Wix

Hóa ra là đó giờ mình chưa bao giờ một lần để ý đến cảm xúc của chính mình cả. Chưa một lần hiểu những cảm xúc vui, buồn, giận dữ... của chính mình. Tự nhiên nhận ra mình cô đơn với chính mình thật đấy :(. Tại mình không hiểu gì nhiều về bản thân mình gì hết. Và rồi có công mài sắt thì cũng có ngày nên kim, mình bắt đầu có kết nối với cảm xúc, nhận thức được chúng, biết cách giao tiếp với cảm xúc của chính mình, học cách hòa hợp và chủ động hơn với cảm xúc của chính mình. Hành trình này có thể nói là dài và rất gian nan với mình lúc đầu, nhưng thực sự những gì nó mang lại thì thực sự mình phải cảm thấy biết ơn. Biết ơn vì điều đó có thể học được và biết ơn vì bản thân đã nỗ lực. Thế giới của cảm xúc thật đẹp, thật muôn màu muôn sắc và là một trong những điểm đến mà bản thân mình luôn muốn đến và cũng đã thay đổi cuộc sống của mình từ đó.


Mình nhận ra những điều rất con người này thật đơn giản, ấm áp nhưng cũng đầy thách thức. Thách thức vì bộ não và trái tim dường như hoàn toàn trái ngược nhau. Bộ não thiên về lý trí: đúng, sai, nên, không nên… trái tim thiên về cảm xúc thích, không thích, yêu hay ghét, muốn hay không muốn… Cho nên đôi lúc chúng ta không tránh khỏi những đấu tranh, những bất đồng, cãi vã trong chính nội tâm của mình. Khi mà mình muốn làm gì đó nhưng lý trí ngăn lại, hay khi lý trí bảo ta làm điều gì đó đúng đắn nhưng trái tim ta lại không muốn. Câu chuyện này chắc không biết nói thế nào cho hết nhỉ?


Khi trưởng thành hay khi ra cuộc sống, mình thấy điều này được nói đến nhiều hơn cả: “IQ giúp bạn thành công ở trường học nhưng EQ giúp bạn thành công ở trường đời.” Giờ mình đã thực sự hiểu điều đó bằng chính trải nghiệm của mình. Ở đây, chúng ta phải đối diện với những câu chuyện mà đôi khi chúng ta không có công thức để giải, cũng không có đáp án nhất định, cũng chưa từng được ai dạy và cũng chưa từng được học ở đâu. Nhận ra mọi chuyện, mọi thứ đều ở mức độ tương đối. Giống như hai người cùng nhìn một số 9 nhưng bên này thấy số 6 bên kia thấy số 9 vậy. Cách nhìn, cảm nhận của mọi thứ đều có thể khác nhau. Những vấn đề của con người đôi khi hóc búa hơn con số rất nhiều. Ngoài những số liệu cần đạt được, ngoài thu nhập cần có để nuôi sống bản thân ta còn phải đối diện với những câu chuyện đôi khi đạt lý nhưng không thấu tình. Đi làm thì với sếp, với đồng nghiệp, với đối tác, về nhà thì với bản thân, bạn đời hay con cái... Rồi những bài toán về vật chất, về thời gian, về tình cảm, về hạnh phúc… đôi khi nhận ra hồi xưa đi học: “nhàn chán, nhở?” hihi. Nhưng mà với mình, mình thích trải nghiệm ở cuộc sống nhiều hơn, mình vẫn luôn muốn vậy khi còn đi học. Cuộc sống đa dạng, nhiều màu sắc, được trải nghiệm, được khám phá… tất nhiên không phải tất cả những trải nghiệm đều là nụ cười, cũng không phải những màu sắc chỉ là gam tối. Nó vô vàn những điều mà không khiến ta khỏi bất ngờ, nhưng cũng vì thế mà hứng thú. Giống như những người thích lướt sóng vậy đấy, họ chờ những con sóng to nhảy lên và lướt trên đó. Cảm giác đó thật đã. Mặc dù không phải lần nào họ cũng lướt nó thành công chưa kể những lần phải uống nước no bụng. :)))


Mình thực sự đã cảm thấy “sống” hơn bao giờ hết. Mình cảm thấy có kết nối, có kết nối với chính mình và cả người khác. Mình nhận ra cảm xúc là những điều rất đẹp và đáng trân trọng như bao điều tuyệt vời khác trong cuộc sống, đôi khi là điều tuyệt vời nhất. Mình đã hiểu được câu chuyện về những người bạn joy, sadness, anger… trong phim “Inside out” của nhà Disney. Một bộ phim mà mình đã xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần từ 2014 cho đến khi mình dần hiểu hết về nó. Một bộ phim dành cho những ai muốn hiểu hơn về cảm xúc của chính mình và vai trò của nó trong cuộc sống. Để chúng ta, một ngày nào đó khi ai đó chia sẻ nỗi buồn, tất cả những gì chúng ta có không còn là những “lời khuyên” mà là một chút hiểu, một chút đồng cảm, một chút kết nối. Để một ngày nào đó, khi chúng ta thấy ai đó khóc, chúng ta muốn ôm họ nhiều hơn là bắt đầu thuyết giảng về bài học cuộc đời. Chúng ta biết lúc nào nên chia sẻ lời khuyên và lúc nào không. Và thường thì, hầu hết trong các trường hợp, không ai cần chúng ta dạy đời cả. Trừ phi họ lên tiếng về điều đó. Thông minh và khôn ngoan không hề giống nhau, bạn nhỉ? ^^ Hay chúng ta biết lúc nào ta nên im lặng, lúc nào nên nói điều gì. Chúng ta cũng biết những gì mình nói, những điều mình làm có thể tác động đến người khác như thế nào, chúng ta biết tôn trọng cảm xúc của mình và cũng biết tôn trọng cảm xúc của người khác, chúng ta biết đâu là ranh giới của sự lịch sự và biết lúc nào có thể đến bên một ai đó.


Những câu chuyện như thế này, chúng ta gặp vô vàn trong cuộc sống và không trường hợp nào giống trường hợp nào cả. Nhưng chúng ta cũng không hề có công thức hoàn hảo cho từng trường hợp được. Tất cả là nhờ năng lực của chính mình mà thôi. Nhưng cũng hy vọng bạn không vì thế mà hoảng loạn nhé, thực ra thì chúng ta vẫn “ổn” theo một cách nào đó trước kia mà. ^^ Nó cũng là một kỹ năng như bao kỹ năng khác thôi. Giống như ngày đầu bạn tập bơi vậy đấy. Bạn có thể còn không biết thở nước như thế nào cho đúng cơ mà. Nhưng kiên trì luyện tập thì bạn cũng bơi được thôi :))). Học EQ cũng kiểu như vậy đấy.


Dành thời gian để ngồi lại với chính mình khi có thể, ở một không gian mà mình cảm thấy thoải mái và an toàn. Và cứ thế mà bắt đầu thôi. Bản thân mình là một người dùng viết lách để bày tỏ chính mình. Mình viết về mọi thứ trong cuộc sống của mình. Thói quen này chắc là mình có từ bé luôn cũng chẳng nhớ là khi nào nữa. Mình viết về những điều mình cảm thấy, suy nghĩ của mình, cảm xúc của mình. Có lúc mình sẽ vẽ. Cảm xúc đối với mình giống như thời tiết vậy. Có những ngày chỉ là đám mây u ám, có những ngày trời quang mây tạnh và cũng có những ngày là sắc cầu vồng rực rỡ. Và tin mình đi, không ngày nào giống ngày nào cả. Khi bày tỏ ra hết như vậy mình có cơ hội nhận thức được bản thân mình: điều gì đã khiến mình vui, điều gì khiến mình buồn bã, sợ hãi hay điều gì khiến tâm trạng mình lên xuống như vậy. Nhìn ra mọi thứ như vậy mình cảm thấy cần phải yêu thương bản thân nhiều hơn và cần làm điều gì. Tất nhiên, không phải mỗi ngày mỗi tuần đều lý tưởng như thế; nhưng khi có thể mình đều dành thời gian để “sạc” bản thân như những thói quen khác của mình vậy.


Khi đã hiểu được cảm xúc của mình rồi, thì học cách đối diện hay chăm sóc cho nó mình nghĩ không quá khó. Cuộc sống của mỗi người khác nhau thì cũng sẽ có những cách khác nhau để tìm cách giải quyết cho riêng mình. Cách giải quyết của mình không bài bản, mà mình làm nó rất tự nhiên mỗi ngày. Nếu một ngày mình làm việc hiệu quả mình sẽ luôn nói với mình rằng: "làm tốt lắm cô gái". Nếu mình có một ngày mệt mỏi, mình sẽ hỏi bản thân: "bạn có muốn gác lại mọi thứ và nghỉ ngơi một chút không?" Hay nếu mình gặp tổn thương, mình sẽ chỉ đơn giản ngồi xuống với những suy nghĩ của mình vào cuối ngày… Có rất nhiều cách để chọn cho chính mình.


Và nhìn chung thì EQ cũng kết nối với tình yêu thương, kết nối đến những khía cạnh khác của yêu và thương. Thế giới của cảm xúc, của những mối quan hệ, của sự kết nối giữa người với người chính là một điều mình thấy vô cùng tươi đẹp của cuộc sống này. Khi ta có nhận thức, có hiểu biết, có sự làm chủ với chính mình thì ta có độc lập và tự do – với chính mình và cả với người khác. Khi bản thân đã vững chãi rồi, ta có thể trao tình yêu lành mạnh ấy đến người mình yêu thương. Không gì tuyệt vời hơn là có thể mang lại hạnh phúc cho chính mình và những người mình yêu thương nhỉ? Cái này mình cứ nói hoài trong các bài viết của mình, chắc tại nó có ý nghĩa với mình nhiều quá - là điều mình vô cùng coi trọng trong cuộc sống của mình và mình cũng luôn nỗ lực, cố gắng vì nó.



Mình vẫn còn tiếp tục chặng đường “bơi lội” của mình. Mình nghĩ nó không có đích đến hoàn hảo và mình cũng không cần đích đến hoàn hảo. Chặng đường mình đang đi đã vô cùng thú vị và ý nghĩa rồi. Vừa đi và vừa học từng chút một thôi. Mắc chỗ nào thì gỡ chỗ đó. Mắc lỗi thì cũng có khi buồn khi không nhưng mình học cách bước chậm lại và học cách bao dung hơn. Và học mà có niềm vui và thoải mái là được. Phương châm của mình là vậy. Ngoại trừ mình ra thì cũng không ai có quyền “chấm điểm” bài toán của mình (đùa thôi kkk) - thật ra là không đặt áp lực và kỳ vọng, cho nên mình cứ đi thôi hà. Và mình nghĩ là sẽ có nhiều điều về nó mà mình có thể chia sẻ trong tương lai.



Bun,


***Ý kiến mỗi người là khác nhau. Chia sẻ của mình là quan điểm cá nhân. Do not reup.

*Nguồn ảnh: Mình không sỡ hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. ( I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)

#selflove#selfgrowth#yeuthuongbanthan

only May

  • Instagram
© Bản quyền nội dung thuộc về onlymay.
     Do not re
up.

© 2023 by onlymay.
Powered and secured by Wix

bottom of page