Lập kế hoạch hay không lập kế hoạch? (P2/2)
- Only May
- 24 thg 4, 2023
- 6 phút đọc
Đã cập nhật: 22 thg 6, 2023
...P1/2
Vậy tại sao mình lập kế hoạch rồi mà mọi chuyện vẫn không như ý? Mình đã trả lời cho câu hỏi này của bản thân khi tạm gác lại những việc mình muốn làm và bước lùi lại, nghỉ ngơi cho bản thân sự thoải mái. Khi dần bình tĩnh hơn, đầu óc thông thoáng hơn thì mình mới nhìn nhận mọi việc sáng suốt hơn. Và khi nghiền ngẫm lại mình đã có câu trả lời cho sự bối rối này và cũng thông qua trải nghiệm làm vườn. Nghe có vẻ không liên quan cho lắm đúng không? Thực ra bản chất của tất cả đều là quá trình lao động mang đến kết quả ta mong muốn. Mình nhận ra vấn đề của mình nằm ở chỗ chưa nắm bắt bức tranh toàn cảnh và chưa linh hoạt, thích nghi với những điều kiện thực tế. Kế hoạch, bản thân nó là những gì mình mường tượng và dự đoán nó sẽ xảy ra, nhưng khi vào thực tế mọi chuyện sẽ rất khác đi. Sẽ có những thứ đúng như tưởng tượng nhưng cũng sẽ có những thứ rất xa tưởng tượng. Cũng giống như việc bạn lên kế hoạch đi tắm biển vậy, bạn xem thời tiết và chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa. Nhưng đến nơi thì trời đột nhiên âm u, gió to sóng lớn vậy là kế hoạch bạn trở nên vô nghĩa. Việc dành một khoảng không gian nhỏ trong kế hoạch cho những điều bất như ý hay trên mức như ý là một bước lùi để tiến. Và có những không gian cho việc kế hoạch đó có thể sẽ chẳng bao giờ xảy ra được. Nghe có vẻ bi quan nhỉ? Giống như người nông dân họ chấp nhận bão, lụt, hạn hán là một phần trong quá trình trồng trọt vậy. Chấp nhận nó là một phần của việc đạt kết quả. Và một khi dành không gian và thời gian cho nó, một khi vượt qua nó rồi thì ta lại sẽ tiếp tục với những gì mình đã vạch ra. Khi chuẩn bị một tâm thế như vậy, việc lên kế hoạch sẽ thoải mái hơn, thực tế hơn, phù hợp với năng lực của bản thân hơn bạn sẽ bước đi một cách vững chãi hơn. Dù lạc quan hay bi quan thì yếu tố thực tế đều là điều cần thiết trong hành trình chúng ta chinh phục đích đến của mình.

Và tất nhiên, thời gian để “đơm hoa kết trái” cũng cần thời gian riêng của nó. Có những kế hoạch chỉ cần khoảng vài tiếng, vài ngày nhưng cũng có những kế hoạch có thể kéo dài đến vài tháng hay vài năm. Tùy tính chất, độ quan trọng cũng như đầu tư thời gian mà chúng có thể rất khác nhau, cần sự “chăm sóc” rất riêng. Nói đến điều này thì đôi khi chỉ cần sự chăm chỉ, ham học hỏi và dần dần chúng ta nâng cao tay nghề của mình qua thời gian thôi. Không có một câu trả lời hoàn hảo hay cố định nào cho nó cả. Và việc hiểu được việc mọi kế hoạch đều cần quỹ thời gian riêng của nó để hoàn thành có thể giúp tâm thế chúng ta trở nên thoải mái và linh hoạt hơn, giảm được rất nhiều stress không đáng có.
Và đôi khi, bản thân chúng ta, dù nỗ lực hết sức nhưng cũng sẽ có những thời điểm chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc mắc sai lầm. Cảm giác đó thực sự không mấy dễ chịu cho những việc chúng ta dành hết tâm huyết cho nó. Bức tranh trong tưởng tượng và bức tranh thực tế khác nhau đến mức nhiều khi chúng ta sẽ vô cùng thất vọng. Thất vọng đến mức chẳng thiết tha gì nữa. Và rất nhiều câu hỏi, sự băn khoăn nảy lên cùng với sự chán nản ấy. Những cảm giác mình trải qua này, mình nghĩ chắc không chỉ có bản thân mình. Chúng ta đều có những dự định riêng mong muốn thực hiện của mình, nhỉ? Và rồi mình cũng nhận ra được, chấp nhận được có những thời điểm những điều mình trải qua trong hành trình ấy là điều tự nhiên sẽ trải qua. Năng lực, kinh nghiệm sống, tầm nhìn ở một giai đoạn, thời điểm nhất định sẽ ảnh hưởng đến cách chúng ta nhìn nhận và giải quyết vấn đề. Sai lầm đôi khi là điều không thể tránh khỏi và cũng không dễ để chấp nhận. Mình nhận ra bản thân là một cá thể còn non trẻ dành một khoảng thời gian chưa quá dài để thực sự bước chân và trải nghiệm cuộc sống muôn màu muôn sắc này. Hành trình học hỏi có thể có những màu sắc riêng của nó. Cho nên, đôi khi Chúng ta, không còn cách nào khác là phải học. Và đôi khi, là sự từ bỏ. Từ bỏ một kế hoạch ta đã dành cả tâm huyết cho nó chưa bao giờ là cam tâm và nó cũng không dễ dàng gì, nhưng sự từ bỏ đó chúng ta biết là để mở một cách cửa khác phù hợp với mình hơn. Và rồi sau một khoảng thời gian sau đó, mình đón nhận việc mắc lỗi, sai sót như một điều bình thường có thể xảy ra. Mình luôn có không gian để điều chỉnh, lùi lại để xem xét mọi thứ; dành thời gian để nghiền ngẫm và cảm nhận nhiều hơn. Vậy là mình tiếp tục với những dự định đã, đang hoặc sẽ với một tâm thế phóng khoáng hơn, cân nhắc hơn và hứng khởi hơn. Mình tiếp tục trải nghiệm, tiếp tục dự định và mình mở lòng để đón nhận tất cả. Sẽ có những quả ngọt cũng sẽ có những trái đắng, và đối với mình dù mùi vị nào mình cũng sẵn lòng để nếm thử.

Vậy cho nên việc đó có cần kế hoạch hay không, cần có kế hoạch như thế nào và kỳ vọng lớn hay bé là câu hỏi mà mỗi người sẽ tự tìm câu trả lời riêng của mình. Mỗi mục tiêu giống như một loại cây bạn cần trồng vậy. Nó cần cách chăm sóc rất riêng, thời gian riêng, dinh dưỡng riêng. Vậy nên trước khi trồng nó hãy dành một chút thời gian để tìm hiểu về nó và tự hỏi bản thân mình có muốn trồng cây này không. Đôi lúc ta có sự lựa chọn, nhưng cũng có đôi lúc chúng ta không có sự lựa chọn. Tìm sự kỷ luật trong việc có thể lựa chọn hay tìm thấy sự tự do trong việc chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác đôi khi cần một chút dũng khí và sự khích lệ. Dù là để bắt đầu hay kết thúc một kế hoạch này đấy thì hy vọng các bạn có thể dành một chút thời gian cho riêng mình để hiểu bản thân mình hơn, để biết đâu là điều phù hợp với mình hơn và đưa ra quyết định sáng suốt cho bản thân mình nhé. Chúng ta cũng nỗ lực hết mình, cố gắng hết sức và cũng có những phần chúng ta để thuận tự nhiên, chấp nhận và gửi hy vọng vào lẽ tự nhiên. Học cách chấp nhận lẽ của tự nhiên đối với mình cũng là một phần của kế hoạch.
Và cuối cùng, nếu có thể thực sự đọc đến những dòng này, mình tin là bạn cũng đang rất nỗ lực cho việc nào đó. Nỗ lực đôi khi đó là điều quan trọng nhất và cũng đáng tự hào đúng không nhỉ? 🙂
Hết,
Bun,
*** Mỗi người là khác biệt. Bài viết là ý kiến cá nhân của mình bạn nhé. :)
**Do not reup.
*Nguồn ảnh: Mình không sỡ hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. ( I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)