Mình từng không mấy hạnh phúc khi yêu thương bản thân.
- Only May
- 1 thg 5, 2023
- 6 phút đọc
Đã cập nhật: 22 thg 6, 2023
Không biết có bạn nào đọc blog của mình đã từng trải qua cảm giác: tôi đang yêu thương chính mình nhưng sao đâu đó trong cảm giác, tôi có phần cảm thấy không hạnh phúc không?
Mình từng có một quãng thời gian khó khăn khi học cách yêu thương chính mình, không hẳn là không biết phải làm gì, mà là gặp chút khó khăn về mặt cảm xúc, cảm xúc của mình trong quá trình này có chút không được ổn cho lắm.
Yêu thương bản thân là một trong những điều tuyệt vời nhất nhưng sao lại cảm thấy không hạnh phúc? Mình từng tự hỏi bản thân mình như vậy đấy. Lạ nhỉ?

Bởi vì, ở thời điểm đó yêu thương bản thân với mình không chỉ là sự yêu mến với chính mình mà còn là một giải pháp để tự vệ, một giải pháp để bảo vệ và nâng dậy chính mình. Một phần như để lấp đầy những tổn thương đâu đó bên trong mình mà chưa được chữa lành đúng cách. Những cảm xúc tổn thương vẫn còn ở đấy, và sẽ vẫn mãi ở đấy nếu không có sự nhìn nhận và quan tâm đúng cách. Chúng cần được yêu thương, cần được thấu hiểu và cần được chữa lành bằng thời gian và sự yêu thương đúng đắn nữa. Thời điểm đó, mình buộc bản thân phải gồng lên để đối diện với tất cả những vấn đề mình gặp phải. Mạnh mẽ để tỉnh táo và vượt qua nó.
Và sau một quãng thời gian, mình nhận ra đã đến lúc đối diện với những cảm xúc ấy. Mình đâu thể nào lừa dối hay làm lơ đi chính cảm xúc của mình. Mình nhận ra và thừa nhận với chính mình điều bình thường này. Mình vô tình che lấp đi chúng vì chưa sẵn sàng đối diện, vì chưa đủ tự tin, vì thời điểm chưa phù hợp. Tất cả đều đúng. Mình biết điều đó và mình biết chắc chắn một ngày nào đó mình sẽ ngồi xuống tháo gỡ nó. Rồi mình tự nói với chính mình rằng: Mình gặp tổn thương và bị tổn thương. Một chuyện rất đỗi con người. Mình muốn được yêu thương, mình muốn thể hiện sự yếu đuối cũng vậy. Tự khi nào mà trong suy nghĩ của mình mặc định sự mạnh mẽ đó mà mình không hề nhận ra. Có lẽ đến từ việc phải sinh tồn trong môi trường sống của mình hay đến từ những lời nói chỉ trích? Cả hai. Điều này không thể trách bản thân được. Có những lúc chúng ta không thể chọn hoàn cảnh hay môi trường để sinh tồn được, đúng không nhỉ? Mình hiểu những suy nghĩ của mình, hiểu cả lý do mình làm như vậy, mình lắng nghe những điều đó bên trong chính mình vì mình muốn hiểu chúng, thực sự thấu hiểu.
Rồi tự nhiên có một ngày mình cảm thấy bình yên với sự yếu đuối bên trong chính bản thân mình. Mình muốn được bảo vệ, được che chở, được yếu đuối bên cạnh người mình yêu thương. Vì mình là con gái mà :) . Sau những đổ vỡ trong cuộc sống, cũng có lúc mình chọn gai góc hay mạnh mẽ để tự vệ, cũng có những lúc mình chọn là chính mình. Có những lúc mình chọn thể hiện những khía cạnh dễ tổn thương bên cạnh người mình cảm thấy an toàn và tin tưởng, cũng có những lúc mình đơn giản cảm thấy an toàn để thể hiện chúng. Điều đó có khó không? Khó chứ, khi phải đấu tranh với những bất an đã từng gặp phải, nhưng cũng không khó khi mình đã có dũng khí. Mình không còn quá sợ hãi với những tác động ở mức độ nào đó từ bên ngoài. Mức độ nào đó thôi nha, không phải ở tất cả mọi hoàn cảnh và thời điểm. Tại vì không phải lúc nào thế giới này cũng là nơi an toàn. Sáng suốt một chút vẫn là điều cần thiết để bảo vệ bản thân tránh những tổn thương không nhất thiết phải có cho dù mình có mạnh mẽ như thế nào đi chăng nữa.
Đôi khi, có lẽ con gái chúng mình phải bước ra thế giới ngoài kia, đối diện với bao nhiêu là thử thách, phải mạnh mẽ để bảo vệ chính mình nên quên mất đặc quyền của mình nhỉ? Vậy nên khi bước về nhà rồi, bỏ tấm áo giáp ấy xuống thì chúng ta vẫn là phái yếu, ha. Có thể mình chưa gặp được người mà mình thực sự có thể thể hiện ra điều đó; nhưng mình hoàn toàn có thể thể hiện điều đó với chính mình. Là chính mình với chính bản thân mình cũng là một dạng hạnh phúc, và nó là một dạng hạnh phúc khác với hạnh phúc được là chính mình bên cạnh người mình yêu thương. Tất nhiên được là chính mình sẽ cảm thấy thoải mái, bình yên và dễ chịu hơn nhiều rồi, đúng không nhỉ? Dù là với chính mình hay bên cạnh người mình tin tưởng thì mình cảm thấy đó đều là một ân huệ. Mình được yếu đuối, cảm xúc, dễ khóc dễ cười. Và mình cũng mạnh mẽ, sáng suốt và quyết đoán khi cần thiết.
Có lúc, mình không thể bê nổi bình nước to đùng và lúc đó tự nhiên ước có người đàn ông bên cạnh. Nhận ra bản thân mình là con gái tự nhiên rất mắc cười. Tại mình thấy điều đó dễ thương. Có ngộ lắm không ta? hihi. Bản thân mình thực sự rất tận hưởng cuộc sống độc thân, tự do tự tại, dành rất nhiều thời gian cho bản thân, cho những gì mình thích thú và muốn trải nghiệm, muốn học hỏi, cảm thấy hạnh phúc và cũng không có vấn đề gì với nó cả. Nhưng cũng có lúc cảm giác muốn đồng hành cùng ai đó là cảm giác ai cũng muốn nhỉ? Mình nghĩ vậy. Có một người bạn để chia sẻ và đồng hành cũng rất tốt.
Trước kia mình sống cho bản thân một cách rất bản năng và hoàn toàn là trực giác. Kiểu như mình thích gì thì làm đó, mình biết rất rõ điều mình thích và cũng biết rất rõ điều mình không thích. Kiểu cảm xúc mạnh mẽ và hoang dại. Mình rất hết lòng và say mê theo tiếng gọi con tim, và dần dần bước đến những điều mình muốn nhưng mình chưa thực sự hiểu và nhận thức được bản thân rõ nét như bây giờ. Giờ cũng đã trải qua nhiều hơn, nhìn nhận được nhiều thứ hơn thì sẽ yêu thương bản thân dịu dàng và mãnh liệt hơn. Cũng là hành trình của chính mình và ở một phiên bản khác.
Đấy, có quãng thời gian mình trải qua những cảm xúc cay đắng, rồi tới ngọt bùi như vậy đấy. Mình nhận ra hành trình yêu thương được nảy nở bắt đầu từ nỗi đau có thể sẽ bắt gặp những điều như vậy. Và bằng một chút nhẫn nại và cởi mở, chúng ta lại bước tiếp với nó bằng những dư vị ngọt ngào hơn.
Vậy cho nên trong quá trình yêu thương bản thân, có đôi khi bạn bắt gặp những cảm xúc không mấy dễ chịu thì đừng vội quá hà khắc với chính mình nhé, nhẹ nhàng với bản thân một chút có lẽ sẽ tốt hơn đấy, vì có lẽ sâu thẳm bên trong chúng ta có những mảnh ghép muốn được quan tâm. Dành một chút sự chú ý, chăm sóc những cảm xúc tổn thương đó. Và rồi bạn sẽ nhận ra bạn dần hạnh phúc với việc yêu thương chính mình, ý mình là cảm nhận hạnh phúc đó trọn vẹn hơn. Và cũng chính vì thế mình dần tận hưởng và cảm thấy vui vẻ hơn khi làm những việc đúng đắn cho bản thân, không chỉ là ở hành động mà còn ở cảm xúc, suy nghĩ và cảm nhận của mình nữa. Rồi từ đó mình có động lực hơn, có năng lượng hơn để tiếp tục làm những việc như vậy.
Bun,
*** Mỗi người là khác nhau. Và chia sẻ của mình là ý kiến cá nhân.
**Do not reup
*Nguồn ảnh: Mình không sỡ hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. ( I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)