top of page

Trái tim nhạy cảm: Để yêu hay để ghét?

  • Ảnh của tác giả: Only May
    Only May
  • 28 thg 6, 2023
  • 9 phút đọc

Có một trái tim nhạy cảm, đó có thể không phải là điều mình có thể chọn cho con tim mình, nhưng để có thể sống hạnh phúc với nó thì mình nghĩ mình hoàn toàn có thể chọn được, học được và làm được.


Một người có tâm hồn nhạy cảm họ rất dễ bị tác động bởi tác nhân tốt và cả không tốt. Họ rung động bởi những điều nhỏ bé mà có khi người khác ít để ý đến, cảm xúc và năng lượng của họ cũng dễ bị xáo trộn nếu họ gặp những yếu tố quá náo động từ bên ngoài, họ cũng dễ cảm nhận tâm tư của người khác, trực giác của họ có thể rất mạnh, họ cũng có thể dễ bị tổn thương và cũng dễ dàng chữa lành, dễ dàng cảm thấy đau và cũng dễ dàng cảm thấy hạnh phúc.


Cái “ cảm nhận” của họ nhạy bén hơn người khác, cho nên cách họ nhìn ngắm thế giới, cảm nhận những điều xung quanh họ có phần sâu sắc hơn, đa chiều hơn và có thể có chút “lạ đời” hơn. Đây không phải là định nghĩa chính thống bạn nhé mà chỉ đơn giản là từ chính trải nghiệm của mình và những gì mình quan sát được từ thế giới mà mình biết. Còn có thể mỗi người sẽ có những nhìn nhận và nhận định khác nhau.

Mình đã từng không biết mình là người nhạy cảm đến như vậy. Mình vô tư chia sẻ những gì mình thấy, những gì mình cảm nhận được với những người xung quanh. Nhưng có lẽ đó là điều gì đó lạ lẫm với họ…, cho nên sau này mình nhận ra: mỗi người có thể có những thế giới quan rất khác nhau và mình cũng không nên làm khó người khác. Mình chỉ nên chia sẻ với những người phù hợp mà thôi. Mình rất dễ mau nước mắt, cũng có thể vì một chuyện nào đó khiến mình suy nghĩ rất lâu. Nhưng đó chỉ đơn giản là con người mình. Mình đã từng nghe người khác “phàn nàn” về điều này ở chính mình – hồi đó thì mình nghĩ có thể mình “như thế nào đấy” nhưng giờ thì mình không còn bận tâm mấy ^^. Mình bị tác động và cũng từng nghĩ đó là điều không tốt, không mấy cần thiết hay tốt đẹp gì trong cuộc sống lúc đấy. Nói chung là nên “dẹp nó đi”.


Trái tim nhạy cảm, có đôi lúc sẽ khiến bạn cảm thấy khổ sở, có đôi lúc lại khiến bạn cảm thấy hạnh phúc, có lúc bạn chỉ muốn tống khứ nó khỏi cuộc sống của mình, cũng có khi bạn biết ơn nó vô cùng... Yêu thương trái tim mình không hề dễ, nhưng yêu thương bản thân mình là một niềm hạnh phúc mà khó có thể tìm thấy được ở một nơi nào khác.
Hình nền: Wix

Cho đến một ngày, mình hiểu thêm về bản thân thì mình cũng hiểu rằng nhạy cảm là món quà và cũng đồng thời là thử thách đối với mình. Thử thách là như thế nào? Những lúc trải qua khó khăn, mình sẽ bị tác động mạnh hơn và cảm nhận nhiều thứ hơn. Điều này có chút quá sức và choáng ngợp với những người như mình. Đôi lúc mình có chút không thích điều đấy ở bản thân. Vì thế giới này có thể rất tàn khốc và không quan tâm bạn là người như thế nào. Dù bạn là người như thế nào thì bạn cũng đều phải vượt qua cửa ải đó như bao người khác mà thôi. Đôi lúc thứ mình cần là thứ gì đó cứng rắn để mình vượt qua khó khăn của hiện tại. Và một trái tim nhạy cảm có thể không cần thiết, có thể cần phải học cách “lạnh lùng” để chiến đấu, để sinh tồn. Và mình đã học cách lạnh lùng, để vờ như mình chẳng thấy gì, chẳng sao cả. Chỉ nội tâm mình biết là “có sao” mà thôi…



Nhưng so với những điều tàn khốc mình phải đối diện, nhạy cảm cho mình sống một cuộc đời “được sống” hơn.

Bởi vì mình dễ dàng cảm nhận mọi thứ, mình biết đưa mình đến những môi trường mà mình biết sẽ phù hợp với mình và đồng thời cũng tránh xa tốt nhất có thể những nơi mình cảm thấy không “thuộc về”. Đôi khi những điều rất nhỏ bé từ nhiên thiên hoặc từ người khác cũng khiến mình cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc trong một thời gian dài. Bởi vì nhạy cảm, cho nên nếu có điều gì đó “sai sai” trong cuộc sống diễn ra, trực giác mình sẽ báo với mình ngay và mình biết mình cần phải xem xét nó. Mình biết điều gì không được bỏ sót trong cuộc sống của mình.


Bản thân mình không phải là người có IQ quá cao để suy xét hay phân tích vấn đề ở góc nhìn logic, cho nên hầu hết cách tiếp cận vấn đề của mình đều là trực giác. Mình nhìn nhận vấn đề, đưa ra giải pháp và thực hiện nó dựa trên chính trực giác của mình. Mình làm điều mình cảm thấy đúng và cũng chẳng biết tại sao. Điều mà nếu được nghe, sẽ cảm thấy rất khó thuyết phục. Mình sẽ kiểu: “Mình làm vì mình cảm thấy đúng thôi chứ làm sao mình biết tại sao được? ^^”. Mình biết ngay khi nghe những lời kiểu như vậy thì có lẽ nhiều người sẽ trợn tròn mắt lên ^^. Sức thuyết phục nằm ở chỗ nào? ^^ Kiểu vậy. Nhưng mình nghĩ ai sống trực giác thì sẽ có chung cảm giác với mình. Mình đã trải nghiệm điều này rất nhiều từ môi trường làm việc và cả những khía cạnh khác trong cuộc sống nữa, cho nên mình cũng… ngừng hỏi bản thân tại sao lại thế luôn. Chỉ biết là nó đúng rồi cứ thế nào làm thôi. Tất cả những gì mình có cho bản thân là sự tôn trọng, thấu hiểu và làm chủ những gì mình có ở chính mình.


Mình dùng từ “làm chủ” ở đây để nói rằng mình không bị mù quáng bởi chính những gì đang diễn ra bên trong con người mình. Mình hiểu những phản ứng của mình đôi khi đến từ sự kích động về cảm xúc, đến từ một sự “giật dây” nào đó mà đôi khi mình kiểm soát được nhưng đôi khi cũng nằm ngoài khả năng làm chủ của chính mình. Mình nhạy cảm nhưng không đồng nghĩa với thiếu tỉnh táo. Vì một điều vô cùng thử thách với những người như mình đó chính là “làm chủ được cảm xúc của chính mình”. Đồng thời cũng hiểu được những nơi nào phù hợp và nơi nào không, lúc nào là hợp lý để thể hiện ra điều đó. Có thể nói đó là sự “thích nghi”. Tại vì tất cả chúng ta đều biết chỉ cần sai nơi hoặc sai người hoặc sai thời điểm bạn có thể sẽ tự khiến bản thân trở thành “trò cười của thiên hạ”. Nhưng cũng vì đúng nơi, đúng thời điểm, đúng người mà có thể khiến bản thân và đối phương cảm thấy ấm áp và cảm kích vô cùng. Sẽ thật tốt nếu tất cả mọi người trong cuộc sống dành cho nhau sự tôn trọng tốt nhất ha, nhưng rất tiếc… Mình nghĩ mọi thứ cần thời gian, rất nhiều thời gian.


Càng lớn lên, mình càng cảm kích và biết ơn sự nhạy cảm của chính mình, có lẽ với bên ngoài mình không thể hiện ra điều đó nhưng trong thế giới của chính mình mình biết nó màu nhiệm như thế nào. Những chông gai mình đã vượt qua, những điều tốt đẹp mình cảm thấy trong cuộc sống, những điều mình đang hướng tới… tất cả đều kết nối mật thiết với sự nhạy cảm của mình.

Nhờ nó mình biết mình nên sống thế nào cho đúng với mình, mình biết nên thích nghi như thế nào với thế giới ngoài kia, mình biết mình cần làm gì cho những điều mình hướng tới.

Nhờ nó có những điều mình làm vì mình cảm thấy cần làm nhưng mãi đến tận sau này mình mới hiểu được tại sao nó đúng.

Nhờ vậy mà qua thời gian niềm tin của mình với bản thân càng mạnh mẽ hơn và sáng suốt hơn.


Mình biết nhờ có sự nhạy cảm mà mình dần hướng đến cuộc đời mình mong muốn. Và mình cũng biết rất nhiều bạn cũng giống mình, cũng đang sống như vậy và tận hưởng nó, đúng hông? hihi


Vậy cho nên mình nhận ra, hạnh phúc hay xót xa khi có một trái tim như vậy hoàn toàn là nằm ở chính mình. Đối với bản thân mình thì mình rất biết ơn và hạnh phúc với nó. Không phải mình không vì nó mà có những quãng thời gian khốn đốn, nhưng ngay cả khi gặp khốn đốn nó cũng đã giúp mình đi qua sự khốn đốn đó một cách yên ổn nhất có thể, tốt đẹp nhất có thể, sáng suốt nhất có thể. Những ngày còn lại mình tận hưởng nó trong thế giới của riêng mình. Cũng không phải mọi ngày là như thế đâu nhé, mình cũng chỉ là một người bình thường mà thôi sẽ có lúc mình õng ẹo và trở chứng nữa. Nhưng nhìn chung đều không ảnh hưởng gì mấy đến bức tranh chung trong cuộc sống của mình.



Đôi lúc mình nghĩ, mình như vậy nếu có một người bạn cũng nhạy cảm giống mình thì sao nhỉ? Liệu hai đứa có “chịu nổi nhau” không?


Vâng, cũng có thể là có, cũng có thể là không. Nếu bạn vẫn để sự nhạy cảm đó hoang dại mà không hề nhận ra, cũng không hề muốn làm chủ nó thì có thể mối quan hệ đó là một cuộc chiến tranh. Chiến tranh vì thiếu sự làm chủ bản thân, thiếu giao tiếp, thiếu thấu hiểu, thiếu tôn trọng cũng không có đồng cảm từ hai bên. Nhưng nếu bạn hiểu bản thân mình, nhận thức được mình là ai, làm chủ nó, có thái độ lành mạnh với nó thì việc đối xử với nhau một cách trưởng thành sẽ không dễ dàng bị những cãi vã to nhỏ trong cuộc sống tiêu diệt những điều tươi đẹp nó có thể mang lại.


Vậy đấy, đến cuối cùng thì câu trả lời nằm ở chính bạn và cả ở người bạn của bạn nữa. Nó cũng có thể là thiên đường, nơi hai bạn chia sẻ được những điều bạn biết có khi rất ngớ ngẩn với người khác, nói những điều đối phương sẽ hiểu mình, cùng nhau tận hưởng những niềm vui của nó, cùng nhau vượt qua những chông gai mà nó có thể mang lại. Nó cũng có thể là đ.ịa ngụ.c khi bản thân hai người thiếu sự chín chắn, trưởng thành, hoặc chí ít là một thái độ trưởng thành, một tư duy cởi mở để đón nhận và phát triển. Điều này mình nghĩ đúng với mọi kiểu quan hệ giữa người với người chứ không riêng gì nhóm người nào cả. Vì ở đâu cũng có khác biệt, cũng có bất đồng, quan trọng là tư duy và thái độ như thế nào mà thôi.


Bản thân mình cũng từng lên bờ xuống ruộng với chính một điều nào đó trong con người của mình. Đến khi mình nhận ra mình muốn yêu thương bản thân và cả cần yêu thương bản thân và mình cũng đủ dũng cảm để thực hiện nó thì mình nghĩ rồi những nỗ lực của bản thân cũng có ngày giúp mình có bình yên và phát triển trong nội lực của mình. Và mình của hiện tại là như vậy, thời điểm mình viết những điều này có thể rất lâu mới được tiếp cận đến bạn đọc và thời điểm đó năng lực của mình cũng có thể sẽ khác và mình cũng sẽ ngày càng nỗ lực để học cách yêu thương bản thân đúng đắn hơn. Nhưng mình biết chắc một điều rằng mình hạnh phúc thì người khác cũng sẽ hạnh phúc.


Nhạy cảm với mình là một món quà, một món quà nhưng cũng không hẳn từ trên trời rớt xuống. Món quà ấy cũng trải qua thử thách, trải qua thời gian tiếp xúc, chiêm nghiệm, trải qua thăng trầm cùng cuộc sống với mình… nhưng rồi sau những nỗ lực, món quà đó cũng đã “nở hoa” trên tay mình, đã bắt đầu thuộc về mình. Điều đó càng khiến mình trân trọng và hạnh phúc hơn. Càng củng cố niềm tin của mình với bản thân mình hơn, càng cho mình biết rằng sự nỗ lực và dũng cảm sẽ được đền đáp.



Yêu mến hay căm ghét trái tim của mình, có khi đôi mình cũng không thể chọn chính cách mình cảm nhận về mọi việc được. Rồi cũng có lúc mình thấy yêu, có khi mình thấy ghét. Học cách chấp nhận và sống với nó nhưng cũng sẽ có những ngày mình thấy chán, thấy mệt và chả muốn làm gì cả. Tại vì yêu thương là hành trình mà, mà hành trình nào chẳng có sóng gió, có chông gai. Thôi thì cứ nỗ lực tốt nhất thôi và cho phép bản thân có một hành trình không hoàn hảo. Miễn mình cảm thấy ổn, thấy tốt là được. Đường mình đi mà, vui hay không mình tự cảm nhận, tự biết ha. Và mình cũng biết chắc một điều là “sẽ có lý do để được ban tặng cho một trái tim như vậy”. Còn có mở hộp quà ấy ra không là sự lựa chọn của chúng ta ha. 🙂



Bun,



*** Mỗi chúng ta là khác biệt. Chia sẻ của mình là ý kiến cá nhân.

** Do not reup

*Nguồn ảnh: Mình không sỡ hữu bất kỳ bức hình nào ở bài viết này. Tất cả nguồn đều từ Wix. ( I do not own any pictures here. Madly respect to the owners.)



only May

  • Instagram
© Bản quyền nội dung thuộc về onlymay.
     Do not re
up.

© 2023 by onlymay.
Powered and secured by Wix

bottom of page